Tòa thị chính – Wikipedia tiếng Việt

Tòa nhà hành chính chủ yếu của một đô thị
” City Hall ” đổi hướng tới đây. Đối với những định nghĩa khác, xem City Hall ( khuynh hướng ) Tòa thị chính từ thế kỉ thứ 16 tại Fordwich Kent, Anh, trông giống một nhà chợ

Trong chính quyền địa phương, một tòa thị chính, còn gọi là tòa nhà chính quyền địa phương hay trụ sở công đoàn (tiếng Anh: city hall, town hall, civic centre) là trụ sở hành chính trung ương của một thành phố,[2] thị trấn, hay những đơn vị hành chính khác. Đây thường là nơi đặt hội đồng thành phố, các ban ngành liên quan, và nhân viên làm việc. Nơi này cũng thường là cơ sở của thị trưởng thành phố, thị trấn, hay hạt.

Theo thông lệ, trước giữa thế kỉ 19, một sảnh lớn (tiếng Anh: hall) trở thành một phần quan trọng của tòa nhà đặt hội đồng. Sảnh này có thể được dùng cho các cuộc họp hội đồng và những sự kiện quan trọng khác. Sảnh thị trấn (hay sảnh thành phố) sau này được dùng để chỉ cả tòa nhà và cơ quan hành chính bên trong nó.

Chính quyền địa phương hoàn toàn có thể dùng tòa nhà để khuyến khích và nâng cao chất lượng đời sống của hội đồng. Trong nhiều trường hợp, tòa thị chính không chỉ là tòa nhà để cơ quan chính phủ thao tác, mà còn là cơ sở cho nhiều hoạt động giải trí dân sự và văn hóa truyền thống, như thể tọa lạc thẩm mỹ và nghệ thuật, màn biểu diễn sân khấu, triển lãm và liên hoan. Các tòa thị chính hay TT dân sự văn minh thường được phong cách thiết kế với tính phong phú và linh động .

Là biểu tượng của chính quyền địa phương, các tòa thị chính có kiến trúc đặc biệt, và tòa nhà có thể có ý nghĩa lịch sử lớn lao – ví dụ Guildhall, Luân Đôn. Các tòa nhà thị chính đôi khi còn là biểu tượng văn hóa cho thành phố của nó.

Ở La Mã cổ đại, những tòa nhà lớn gọi là vương cung thánh đường ( basilica ) là nơi chính quyền sở tại quản lý thành phố, xử lý những việc làm pháp lý, và trao đổi sản phẩm & hàng hóa và thương mại. [ 3 ] Những vương cung thánh đường tiên phong tại Công trường La Mã gồm có Vương cung thánh đường Porcia ( 184 TCN ) và Vương cung thánh đường Aemilia ( 179 TCN ). [ 4 ]Vào thời kì Trung Cổ, ” trụ sở chính ” của thành phố được thiết kế xây dựng ở trong hoàng cung hoặc lâu đài của quý tộc phong kiến quản lý thành phố, ông ấy đưa ra cung ứng dịch vụ quản lý ( đại đa số dịch vụ pháp lý ) cho dân cư thành phố .

Đến cuối thời Trung Cổ, thị trấn và thành phố tự do đế quốc ở châu Âu đã xây dựng kiến trúc chợ phiên và những chợ phiên này cũng được dùng để tập kết cư dân thành phố và cung cấp dịch vụ cho cư dân. Những kiến trúc này trên thực tế là loạt kiến trúc đầu tiên của ban ngành hành chính thành phố. Toà thị chính Cologne xây dựng vào năm 1135, là một thí dụ đầu tiên của loại kiến trúc đó. Ngoài ra, Toà thị chính Siena xây dựng ở thành phố Siena, Ý vào năm 1297 và Toà thị chính Fiorenza xây dựng ở thành phố Firenze vào năm 1299. Những toà nhà này rất bền vững, bao gồm một toà tháp cao, một đại sảnh và một số văn phòng cung cấp dịch vụ hành chính thành phố bao gồm kho lưu trữ hồ sơ thành phố. Hai toà nhà này trở thành mô hình tiêu chuẩn của toà nhà hành chính thành phố ở châu Âu. Trong các lầu tháp đặt ở trên đỉnh của toà thị chính xếp đặt đồng hồ, trên thực tế, chỉ đạo sinh hoạt và công việc của cư dân thành phố. Toà thị chính Brussels xây dựng vào thế kỉ 15, bao gồm một tháp đồng hồ cao 96 mét, là hình mẫu của nhiều toà thị chính ở châu Âu suốt thế kỉ 19, thí dụ Toà thị chính Vienna.

Trong thế kỉ 19, toà thị chính mở màn gồm có những ” phòng đọc sách ” để giáo dục dân cư thành phố, sau này việc hội đồng thành phố quản trị một thư viện công cộng trở nên phổ cập. Phòng họp lớn của tòa nhà trở thành nơi tiếp đón, yến tiệc, khiêu vũ và vui chơi cho công chúng .Đến thế kỉ 20, tòa thị chính mở màn trở thành nơi để mọi người bầu cử, tiêm chủng, trú ẩn khi có thiên tai, và những hoạt động giải trí dân sự và vui chơi khác .

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

Rate this post