Cánh phượng đầu mùa

Những cánh phượng đầu mùa đỏ mọng, nhu nhú ra, e ấp trong đài và cuống hoa như kiểu ấp e của con gái 18. Bao giờ cũng thế, những khoảng thời gian ngắn bắt đầu “ bước vào ” đời sống, góp nhặt cho đời những hình ảnh đẹp của mùa hè thì phượng cũng “ thẹn thùng ” làm nhiều người ngất ngây. Quảng cáo Thi nhân gọi phượng là hoa học trò, hoa của chốn bình yên, thơ mộng và rất đỗi trắng trong. Hoa học trò hay là hoa phượng cũng nhắc nhớ mùa chia tay. Nhắc nhớ hay thông tin để học trò hiểu rằng mùa ve đang đến, gói ghém thời hạn mà học, sắp xếp thì giờ để vui, chơi và tận thưởng những ngày-tháng cuối của tuổi học trò. Tất nhiên, màu đỏ của phượng cũng là màu lửa chói chang, thúc giục … “ đốt nóng ” những tâm sự chưa bộc bạch, để có kẻ yêu mở màn vu vơ với phượng.

Cánh phượng đầu mùa ảnh 1

Bạn đang đọc: Cánh phượng đầu mùa

Phượng đã khắc nỗi nhớ vào tim ta/ Khắc khoải… – Ảnh: Internet

Phượng đầu mùa thường gắn với những cơn mưa, mưa làm cho hoa phượng mượt mà hơn, dịu dàng hơn. Cánh phượng đầu tiên bung ra cũng là lúc những người yêu phượng chờ đón những “con bướm” đầu tiên được làm từ cánh phượng. Có cánh bướm phượng đã 10 năm nằm trong lưu bút học trò, khô nhưng nguyên sơ kỷ niệm. Người ấy đã tặng ta cánh bướm ấy cùng mấy lời đề trong trang đầu lưu bút: “Nhớ mãi mùa hè kỷ niệm này nhé… Mùa hè cuối của thời học sinh…”.

Rồi thì phượng năm ấy cũng nở, những cánh tiên phong cho đến khi cả cây phượng rợp màu đỏ, xác phượng rơi đầy gốc và cả trên ghế đá. Học trò cũng thôi lãng đãng, thôi nhặt những cánh phượng để làm thành những con bướm xinh xinh, vì mùa thi “ đuổi ” kịp ở phía sau.

 Phượng đầu mùa nở rộ và rồi cũng tàn theo quy luật sanh-diệt, lẽ đương nhiên của cuộc đời. Phượng hiến tặng cho cuộc sống những giây phút mộng mơ, và vì vậy màu phượng đã có bao kẻ làm thơ, viết nhạc, những bản nhạc bất hũ mãi được nghe, nghe lần nào cũng căng đầy cảm xúc như: “Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng…” (Phượng hồng).

Những tham vọng và lời hẹn hò cũng đến từ những cánh phượng tiên phong. Không biết có ai còn nhớ, ai quên những lời hẹn rất lâu rồi, nhưng mình thì nhớ mãi. Trở về trường vào đầu mùa phượng nhé, về để ôn những kỷ niệm êm đềm thời cắp sách. Đó là lời hẹn đã ngót nghét 10 năm, có lẽ rằng chưa một đứa bạn nào của mình làm điều đó, vì đời sống quá lao chen. Sống bằng ký ức và nỗi nhớ, đôi lúc đó là điều thật tuyệt, bởi nó là “ nơi chốn ” để mình lánh đi những ưu tư thật tại. Tất nhiên, lạm dụng nó mãi thì không tốt, nhưng nếu hạ quyết tâm để tạm xa việc làm đang níu kéo để trở về giữa mùa phượng đang đến – e ấp vào những ngày cuối tháng 4, đầu tháng 5 này thì mình trọn vẹn hoàn toàn có thể.

Về để nhớ và tiếp thêm năng lượng bình yên nơi cảnh cũ, trường xưa… Ở đó có chiếc ghế đá ghi “12/3, khoá 2000 kính tặng”, có cả cây bằng lăng mà đám con trai trong lớp trồng, có những chiếc bàn từng “chứng kiến” những mẩu giấy mình và người ấy chuyền cho nhau trong những giờ ra chơi…

Nhớ và cảm ơn cánh phượng đầu mùa đã cho ta những xúc cảm nguyên sơ !

Rate this post