Tôi kiếm sống bằng nghề… “phi công trẻ”

Hơn một năm nay, tôi có thêm nghề làm thêm mới, nghề “ phi công trẻ ”. Càng ngày nhu yếu của mấy chị lớn tuổi lại càng nhiều. Sẵn có ngoại hình, sức vóc, nên tôi trong thời điểm tạm thời đang kiếm được một thu nhập khá với việc làm nhàn nhã, tự do này .
Tôi khởi đầu đến với nghề này qua lời trình làng của một người bạn, mà là một cô bạn đồng nghiệp – một cô gái từng trải với nhiều tinh tế. Tại bữa tiệc sinh nhật cô ấy, có mấy bà chị cũng đến. Các chị ngoài 40 nhưng đang hồi xuân, tươi tắn, tươi tắn, nhảy rất hăng và chịu chơi hết mình. Sau hôm đó, một chị có nhờ cô ấy thăm dò ý kiến của tôi về việc muốn cặp với tôi, một mối quan hệ thuần túy bản năng, không yên cầu gì hơn. Tất nhiên, chị ấy sẽ không khi nào để tôi thiệt thòi .

Quả thực tôi đã rất sốc trước đề nghị này, tự soi lại gương và hỏi bạn xem có phải trông tôi giống một thằng trai bao lắm không mà lại có đề nghị khiếm nhã như thế. Bạn tôi cười nhạt bảo:

Mày đúng là ngớ ngẩn, chuyện ấy giờ có gì lạ đâu? Thử nghĩ cho kỹ xem, mày mất gì? Chẳng mất gì cả? Một hay vài buổi cho một tuần, thu nhập khá, lại đỡ khoản đi cave giải quyết nhu cầu. Mấy bà này lại rất có kinh nghiệm, rất thích được chiều chuộng người tình. Còn mấy vụ này, kín kẽ ra không ai biết, chẳng ai hay. Hơn nữa, đàn ông thì lo gì chuyện điều tiếng.

 

Ngẫm đi ngẫm lại, tôi thấy nó nói cũng đúng. Suy cho cùng, tôi chẳng mấy gì, mà tiền thì vẫn cần. Lương chẳng được đáng mấy, muốn chuyển công việc mấy lần mà chưa thích hợp. Đi làm thêm cực nhọc mà đồng tiền thật không hề dễ kiếm. Đây cũng là một cơ hội tốt cho kiếm thêm, dù sao tôi cũng vẫn cần khá tiền để giúp mẹ nuôi các em. Cách nào nhàn thì ta làm thôi. 

Bắt tay vào nghề, bắt đầu cũng có một chút ít ngượng ngùng, sau rồi thì quen và chai đi. Các chị còn trình làng khách cho tôi. Tuy nhiên, tôi cũng chú ý quan tâm để vẫn giữ gìn sức khỏe thể chất và các mối quan hệ này chỉ dừng lại ở việc làm, không hơn. Đơn giản chỉ là mối quan hệ trong nhà nghỉ, ra ngoài, chị là chị, tôi là tôi, không hò hẹn, không yêu chiều, không chăm sóc chăm nom. Tôi vẫn muốn có đời sống cho riêng mình .
Có thể nhiều người nói tôi là thằng tồi, tôi không có tự trọng, tôi hám tiền hám của. Thật lòng, cũng rất nhiều lần soi gương tôi tự nói với mình như vậy rồi. Nhưng lại bỏ lỡ để mà sống. Sự thật là tiền trên đời ai chẳng thích và ai cũng muốn nhàn thân cả. Vì lười biếng nên nhiều lúc vất hết cả lòng tự trọng của mình đi vậy. Chỉ có điều duy nhất tôi an ủi là tôi đang rất thật trọng, đang cố gắng nỗ lực thận trọng, và cũng đang tích góp để có đủ số vốn cho mình sẵn sàng chuẩn bị làm một việc làm khác và bỏ nghề. Làm phi công trẻ, cũng đâu hề đơn thuần .

Rate this post