Màu sắc – Wikipedia tiếng Việt

Màu sắc hoàn toàn có thể Open khác nhau tùy thuộc vào sắc tố và hình dạng xung quanh của chúng. Hai hình vuông vắn nhỏ có màu giống hệt nhau, nhưng bên phải trông hơi tối hơn, theo ảo ảnh Chubb

Màu sắc là đặc trưng của nhận thức thị giác được mô tả thông qua các loại màu, với các tên như đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh dương hoặc tím. Nhận thức về màu sắc này xuất phát từ sự kích thích của các tế bào cảm quang (đặc biệt là tế bào hình nón trong mắt người và mắt động vật có xương sống khác) bằng bức xạ điện từ (trong phổ nhìn thấy trong trường hợp của con người).Các loại màu và thông số kỹ thuật vật lý của màu được liên kết với các vật thể thông qua các bước sóng của ánh sáng được phản xạ từ chúng và cường độ của chúng. Sự phản xạ này bị chi phối bởi các tính chất vật lý của vật thể như sự hấp thụ ánh sáng, quang phổ phát xạ, .v.v.

Bằng cách xác định một không gian màu, màu sắc có thể được xác định bằng số theo tọa độ, mà năm 1931 cũng được đặt tên theo thỏa thuận toàn cầu với các tên màu được quốc tế đồng ý như đã đề cập ở trên (đỏ, cam, v.v.) bởi Ủy ban Chiếu sáng Quốc tế. Các không gian màu RGB ví dụ là một không gian màu sắc tương ứng với 3 lớp màu của con người và các tế bào hình nón ba loại mà đáp ứng với ba dải ánh sáng: bước sóng dài, đạt đỉnh gần 564-580 nm (màu đỏ); bước sóng trung bình, đạt cực đại gần 534-545 nm (màu xanh lá cây); và ánh sáng bước sóng ngắn, gần 420-440 nm (màu xanh).[1][2] Cũng có thể có nhiều hơn ba kích thước màu trong các không gian màu khác, chẳng hạn như trong mô hình màu CMYK, trong đó một trong các kích thước liên quan đến tính màu sắc của một màu nhất định).

Khả năng cảm thụ hình ảnh của “đôi mắt” của các loài khác cũng thay đổi đáng kể so với con người và do đó dẫn đến nhận thức màu sắc tương ứng khác nhau mà không thể dễ dàng so sánh với nhau. Chẳng hạn, ong mật và ong vò vẽ có tầm nhìn màu ba màu nhạy cảm với tia cực tím nhưng không nhạy cảm với màu đỏ. Papilio bướm có sáu loại cơ quan thụ quang và có thể có tầm nhìn 5 lớp màu.[3] Hệ thống thị giác màu phức tạp nhất trong vương quốc động vật đã được tìm thấy trong các loài tôm tít (như tôm bọ ngựa) với tối đa 12 loại thụ thể quang phổ được cho là hoạt động như nhiều đơn vị lưỡng sắc.[4]

Khoa học về màu sắc đôi khi được gọi là khoa học sắc ký, hoặc đơn giản là khoa học màu sắc. Nó bao gồm nghiên cứu về nhận thức màu sắc của mắt và não người, nguồn gốc của màu sắc trong vật liệu, lý thuyết màu sắc trong nghệ thuật và vật lý của bức xạ điện từ trong phạm vi nhìn thấy (nghĩa là, thường được gọi đơn giản là ánh sáng).

Vật lý của sắc tố[sửa|sửa mã nguồn]

Độ hấp thụ ánh sáng theo bước sóng của ba tế bào thần kinh hình nón ( những đường màu ) và của tế bào cảm thụ ánh sáng yếu ( đường gạch ) ở mắt người
Màu sắc của phổ ánh sáng khả kiến[5]

Màu

Khoảng bước sóng

Khoảng tần số

Đỏ

~ 700–635 nm

~ 430–480 THz

Da cam

~ 635–590 nm

~ 480–510 THz

Vàng

~ 590–560 nm

~ 510–540 THz

Lục

~ 560–520 nm

~ 540–580 THz

Xanh lơ

~ 520–490 nm

~ 580–610 THz

Lam

~ 490–450 nm

~ 610–670 THz

Tím

~ 450–400 nm

~ 670–750 THz

Màu, bước sóng, tần số và năng lượng của ánh sáng

Màu

λ { \ displaystyle \ lambda \, \ ! }{\displaystyle \lambda \,\!}( nm )
ν { \ displaystyle \ nu \, \ ! }{\displaystyle \nu \,\!}( THz )
ν b { \ displaystyle \ nu _ { b } \, \ ! }{\displaystyle \nu _{b}\,\!}( μm − 1 )
E { \ displaystyle E \, \ ! }{\displaystyle E\,\!}
( eV )

E

{\displaystyle E\,\!}

( kJ mol − 1 )
Hồng ngoại

>1000

<300 <1.00 <1.24 <120 Đỏ 700 428 1.43 1.77 171 Cam 620 484 1.61 2.00 193 Vàng 580 517 1.72 2.14 206 Lục 530 566 1.89 2.34 226 Xanh lơ 500 600 Lam 470 638 2.13 2.64 254 Tím 420 714 2.38 2.95 285 Tử ngoại gần 300 1000 3.33 4.15 400 Tử ngoại xa <200 >1500

>5.00

>6.20

>598

Các giao động của điện trường trong ánh sáng ảnh hưởng tác động mạnh đến những tế bào cảm thụ ánh sáng trong mắt người. Có ba loại tế bào cảm thụ ánh sáng trong mắt người, cảm nhận 3 vùng quang phổ khác nhau ( tức ba sắc tố khác nhau ). Sự phối hợp cùng lúc 3 tín hiệu từ ba loại tế bào này tạo nên những cảm xúc sắc tố đa dạng và phong phú. Để tạo ra hình ảnh màu trên màn hình hiển thị, người ta cũng sử dụng ba loại đèn phát sáng ở 3 vùng quang phổ nhạy cảm của người ( xem phối màu phát xạ ) .Tế bào cảm xúc màu đỏ và màu lục có phổ hấp thụ rất gần nhau, do vậy mắt người phân biệt được rất nhiều màu nằm giữa màu đỏ và lục ( màu vàng, màu da cam, xanh nõn chuối, … ). Tế bào cảm xúc màu lục và màu lam có phổ hấp thụ nằm xa nhau, nên mắt người phân biệt về những màu xanh không tốt. Trong tiếng Việt, từ ” xanh ” nhiều lúc hơi mơ hồ – vừa mang nghĩa xanh lục vừa mang nghĩa xanh lam .

Màu bổ túc[sửa|sửa mã nguồn]

Những cặp màu bổ túc là những cặp màu có tính tương phản mạnh, mà khi phối hợp với nhau đúng tỷ suất, sẽ tạo ra màu trắng ( theo nguyên tắc phối màu cộng ) hoặc đen ( theo nguyên tắc phối màu trừ ). Trong hệ phối màu trừ truyền thống lịch sử, được những họa sỹ sử dụng lâu nay, những cặp màu bổ túc là :
Những màu này không hề gây cảm xúc đồng thời so với con người, ví dụ điển hình không hề có một màu gọi là ” đỏ – lục ” hoặc ” vàng – tím “. Điều này tựa như cảm xúc về nhiệt độ, không có cảm xúc nào được gọi là cảm xúc ” nóng – lạnh “, mà là ” nóng ” hoặc ” lạnh ” .Trong hệ phối màu cộng thì những cặp màu bổ túc là :

Y học của sắc tố[sửa|sửa mã nguồn]

[ 6 ] Y học lúc bấy giờ cho rằng sắc màu làm cho đời sống mỗi con người đẹp hơn. Mỗi màu khác nhau và có một ý nghĩa khác nhau. Đây là một thứ do chính vạn vật thiên nhiên ban tặng .

Cảm giác màu[sửa|sửa mã nguồn]

Màu sắc có 2 cảm xúc : màu nóng và màu lạnh .Các màu có cảm xúc nóng là những màu như : đỏ, vàng, cam, hồng …Màu có cảm xúc lạnh như : xanh da trời, xanh lá cây, tím nhạt …Riêng màu trắng và đen hội họa không coi đấy là 2 màu .

Tái tạo màu[sửa|sửa mã nguồn]

Phương pháp tái tạo màu trên phim đen trắng được làm như sau:

  1. Chụp tất cả các màu sắc trong dải phổ ánh sáng trắng với các nhiệt độ màu khác nhau mà mắt người có thể phân biệt bằng một camera với chế độ đen trắng.Và họ đã có được các giá trị độ tương phản của các màu đó dưới ánh sáng trắng với nhiều cường độ sáng khác nhau trong từng dải.
  2. Tiếp theo họ lưu các giá trị và mối tương quan giữa chúng với các màu sắc tương ứng trong từng dải.
  3. Tiếp theo họ so sánh một vật có độ tương phản “x” với độ tương phản “y” trong dải màu “A” được chụp với cường độ “b”,và độ tương phản d trong dải màu “B” chụp với cường độ “m”.Với giá trị x=y=d;”b” nhỏ hơn hoặc lớn hơn “m”.Tuy nhiên,để biết màu thực của “x” là màu ánh xạ của “y” hay của “d”,họ sẽ dùng phép thử,mỗi phép thử sẽ khiến màu sắc của cả bức tranh sai lệch hoặc hợp lý,ví dụ: bầu trời sẽ màu xanh thay vì màu đỏ,cây cỏ màu xanh lá thay vì màu hồng.Tuy vậy công nghệ này không thể tái tạo một bức ảnh ánh sáng đơn sắc mà không có bất kì các màu khác.

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

Rate this post