KANGAROO CÓ NGHĨA LÀ TÔI KHÔNG HIỂU !!!

TBT Ngôn ngữ là để giao tiếp truyền đạt, cho nên có tính võ đoán. Nếu khi còn bé tí, đứa trẻ được chỉ rằng con gà có tên là trâu thì lớn lên nó cứ bảo là trâu. Trong y học lần đầu tiên chưa có kính hiển vi điện tử người ta cứ nghĩ con siêu vi khuẩn là virus vì cứ nghĩ chúng là là một chất độc. Nghe đâu, người Anh lần đầu tiên tới Úc thấy con chuột túi lạ lùng nên hỏi thổ dân bản địa, khi được trả lời “kangaroo”, họ bèn ghi vào tự điển tên của chuột túi là kangaroo, họ đâu có ngờ theo thổ ngữ kangaroo có nghĩa là  “tôi không hiểu” !!!

KHÔNG THỂ  TRẢ LỜI THEO KIỂU “KANGAROO”!

Tô Văn Trường

1 TÔ VĂN TRƯỜNG

 Nhân bàn đến  thổ ngữ, thổ âm là vấn đề phổ biến của thế giới, tôi được các vị trưởng thượng lưu ý là bên cạnh đó còn có vấn đề ngữ và nghĩa của các thuật ngữ. Đây là vấn đề gây ra không biết bao nhiêu sự rắc rối trong cuộc sống, nhất là trong đời sống chính trị, kinh tế, xã hội. Do không có sự giải thích rõ ràng, nên trong các văn kiện chính thức của nước ta cho đến nay có vô số vấn đề vẫn tù mù, ai hiểu thế nào cũng được và hành động thế nào cũng xong.

Tôi đã nhiều lần đến những nước nói tiếng Anh thấy tiếng Mỹ dễ nghe vì tính toàn thế giới và cao ngạo. Lịch sự thì dân England chính thống. Úc và New Zealand thì nói khó nghe. Có nhiều câu truyện vui được nghe kể lại về thổ ngữ .
Xem phim Úc hơi khó nghe hơn phim Mỹ nhưng cũng hiểu nội dung. Có người bạn lớn tuổi bảo rằng nói tới Úc lại hậm hực là cái dân Úc dùng tiếng Anh mà sao cái từ dầu hôi ( dầu hỏa ) cứ một mực gọi là Parafine ( trong khi cả quốc tế đều dùng từ này để chỉ sáp nến “ sáp đèn cày ” !
Thực tế, chẳng cứ gì dân Úc mà ngay cả dân “ Anh rặc ” cũng có từ sai toét tòe loe – đó là từ kangaroo ( con chuột túi ). Lần tiên phong, có người Anh tới Úc họ thấy con vật lạ và hỏi thổ dân địa phương và được vấn đáp “ kangaroo ”, họ bèn ghi vào tự điển tên loài vật này. Ai dè, tới mãi sau có người điều tra và nghiên cứu thổ ngữ của dân địa phương thì mới hay rằng “ kangaroo ” nghĩa là : “ tôi không hiểu ” ( ông nói gì ) đã lỡ rồi nên con vật này đành mang cái tên “ tôi không hiểu ”. Đúng là “ oan thị Kinh ” !

Nói về giọng địa phương, chẳng nói đâu xa, hồi ông Trường Đình Tuyển mới ra TP.HN, mỗi khi phát biểu trong cuộc họp dù kỹ năng và kiến thức rất uyên bác và am hiểu trong thực tiễn nhưng giọng xứ Nghệ nặng chịch rất khó nghe, nên ông Phan Văn Khải nửa đùa, nửa thật ý kiến đề nghị ông Võ Văn Kiệt cho người phiên dịch. Có bài báo tường thuật quan điểm của ông Trương Đình Tuyển, thú thực đọc xong, tôi không hiểu ông nói về cái gì, hỏi lại hóa ra bàn về kinh tế tài chính nhưng do nhà báo không có kỹ năng và kiến thức về trình độ, máy ghi âm rè rè, lại gặp thổ âm xứ Nghệ càng khó nghe thành ra khi viết “ tam sao thất bổn ” cũng không có gì lạ .
Thổ ngữ khó hiểu đã đành, còn thuật ngữ mà hiểu thế nào cũng được thì thật tai hại, rắc rối. Để tránh những suy diễn hiểu nhầm, trong những văn kiện chính thức như luật, hiến pháp, hiệp định khi nào người ta cũng để một phần thời lượng rất đáng kể để “ lý giải thuật ngữ ” .
Ngày nay, thuật ngữ cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước ( Cổ phần hóa DNNN ) ở nước ta dùng một cách phổ cập trong những văn bản chính thức của đảng và nhà nước và trên những phương tiện thông tin đại chúng, nhưng những ngày đầu, không ít vị chỉ huy vẫn chưa hiểu thực chất kinh tế tài chính của nó. Có chuyên viên lý giải thực chất kinh tế tài chính “ cổ phần hóa DNNN ” là tư nhân hóa doanh nghiệp nhà nước. Tuy vậy, nếu những chuyên viên đưa thuật ngữ “ tư nhân hóa doanh nghiệp nhà nước ” theo đúng thực chất kinh tế tài chính của nó vào những dự thảo văn kiện thì chắc như đinh văn kiện không những không được trải qua, mà còn gây ra rắc rối, thậm chí còn thảm họa cho người đề xuất kiến nghị chủ trương đó .
Tôi được biết nhóm người tiên phong đại diện thay mặt nhà nước ta đi hoạt động vay vốn khuyến mại ( ODA ) khi nào cũng gặp một trong những chuyện phức tạp là yếu tố doanh nghiệp nhà nước. Việc giải quyết và xử lý yếu tố doanh nghiệp nhà nước khi nào cũng được những đối tác chiến lược nêu ra như thể một trong những điều kiện kèm theo quan trọng để quyết định hành động cho vay hay không. Ngay cả khi đàm phán về hiệp định đối tác chiến lược thương mại tự do xuyên Thái Bình Dương ( TPP ), yếu tố doanh nghiệp nhà nước cũng được những đối tác chiến lược đặt ra .
Thuở khởi đầu khi đàm phán vay vốn ODA đó, 1 số ít vị chỉ huy có nghĩa vụ và trách nhiệm của Nước Ta phải giả câm, giả điếc, lý giải “ cổ phần hóa là cổ phần hóa ”, không phai tư nhân hóa doanh nghiệp nhà nước nhưng chẳng ai tin. Sau đó, họ buộc phải lý giải rằng cổ phần hóa là nhà nước bán ( hay cho thuê …, tức chuyển quyền sở hữu tài sản ) một phần hay hàng loạt doanh nghiệp nhà nước cho tư nhân hay một tập thể nào đó, tức là biến doanh nghiệp vốn là chiếm hữu nhà nước thành sở tư nhân hay chiếm hữu hỗn hợp. Thế là từ đó, trong những văn bản bằng tiếng Anh sau thuật ngữ “ cổ phần hóa ” khi nào cũng kèm theo trong ngoặc đơn “ tư nhân hóa ”. Cụm từ “ tư nhân hóa ” trong ngoặc đơn là do người quốc tế “ chua ” thêm vào chứ không phải do ta viết ra. Bởi lẽ, ai trong tất cả chúng ta tự viết ra điều đó đều “ bị ăn đòn ” ! ( Còn chiếm hữu tập thể thì cả quốc tế, có lẽ rằng trừ Nước Ta đều hiểu đó là chiếm hữu tư nhân ) .
Tuy nhiên, theo tôi tìm hiểu và khám phá thì khái niệm “ cổ phần hóa ” không đồng nghĩa tương quan với tư nhân hóa ! Có hai loại công ty tư nhân ( 1 ) Công ty do một người hay vài người nắm giữ, mỗi người có “ phần hùn ” định sẵn, có bán lại thì phải có sự chấp thuận đồng ý của những phần hùn khác. Họ không có phát hành CP bán trên thị trường. và ( 2 ) Công ty được phân thành CP bán trên thị trường. Ai nắm nhiều CP thì người đó có tác động ảnh hưởng lớn. Ai cũng có quyền bán và mua .

Doanh nghiệp nhà nước “cổ phần hóa” vẫn là doanh nghiệp nhà nước nếu mà phần cổ phần nhà nước nắm, có ảnh hưởng đến quyết định của công ty. Hiện nay rất nhiều công ty “cổ phần hóa” kiểu này, có phần quyết định là 30 hay 50% là do nhà nước nắm và bán ra phải do nhà nước quyết định. Như thế, loại công ty này nên gọi là “công ty phần hùn”, tùy theo phần hùn là bao nhiêu mà nó là doanh nghiệp nhà nước hay tư nhân. Theo nguyên tắc của Hệ thống Tài khoản Quốc gia của Liên Hiệp Quốc, tỷ lệ cổ phần quyết định là tỷ lệ mà nhà nước có thể quyết định việc bổ nhiệm Hội đồng quản trị.

“ Cổ phần hóa ” ở Nước Ta là hình thức tư nhân hóa giả hiệu, nên gọi đúng tên là công ty nhà nước có phần hùn của tư nhân. Tư nhân nào mà nắm cổ phần lớn thì hoàn toàn có thể lạm dụng vai trò của nhà nước để làm lợi cho mình .
Trong trường hợp này, trong những văn kiện chính thức không lý giải thuật ngữ “ cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước ” hóa ra “ có lợi ”. Tuy nhiên, trong trường hợp không lý giải rõ nghĩa “ kinh tế thị trường khuynh hướng xã hội chủ nghĩa ” thì lại “ có hại ”. Do thiếu sự lý giải nên đã 30 năm trôi qua rồi mà người ta vẫn bỏ tiền ra để tổ chức triển khai những cuộc hội thảo chiến lược để tìm ra nội hàm của khái niệm “ Kinh tế thị trường xu thế XHCN ” ! ? .
Ngay cả Bộ Khoa học và Công nghệ cùng với Hội đồng lý luận Trung ương đã tốn nhiều thời hạn sức lực lao động, tiền tài để điều tra và nghiên cứu đề tài khoa học về nội hàm kinh tế thị trường xu thế XHCN nhưng tác dụng như đi tìm “ lá diêu bông ” !
Nhưng quan trọng hơn là do không có sự lý giải đơn cử, mà thực ra là không hiểu hay mơ hồ về thực chất của nó, nên lúng túng trong chỉ huy triển khai, gây thiệt hại lớn cho quốc gia, đến mức trong Dự thảo báo cáo giải trình kinh tế tài chính trình Đại hội Đảng khóa XII coi đây là nguyên do số 1 gây ra sự yếu kém. Xin trích nguyên văn để bạn đọc tìm hiểu thêm : “ Nhận thức về kinh tế thị trường khuynh hướng xã hội chủ nghĩa, nhất là về vai trò của Nhà nước, kinh tế tài chính nhà nước, doanh nghiệp nhà nước, kinh tế tài chính hợp tác, kinh tế tài chính tư nhân, thị trường quyền sử dụng đất, quản trị Ngân sách chi tiêu, phân chia nguồn lực, chính sách đáp ứng dịch vụ công, giá dịch vụ trong giáo dục, y tế … chưa đủ rõ và còn khác nhau. ” .
Rõ ràng trong dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng không lý giải rõ cụm từ “ kinh tế thị trường khuynh hướng XHCN ” là rất có hại. Hệ luỵ của trường hợp “ cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước ’ biết mà không lý giải, khác lắm với hệ luỵ của trường hợp thứ hai là không biết hay mơ hồ. Không thể cứ vấn đáp theo kiểu “ Kangaroo ! ”. Thực chất, kinh tế thị trường xu thế xã hội chủ nghĩa là một sự lai tạp vô lý của hai loài không cùng hệ gene, chỉ là sự nguỵ biện, duy ý chí, lạc lõng .
Có thể tóm tắt lại những sai biệt về ngôn từ có hai dạng : Thứ nhất là do thiếu hiểu biết hoặc hiểu chưa đến nơi đến chốn, đến đầu đến đũa là ngộ phạm. Thứ hai là nếu hiểu rõ rành rành nhưng cố ý lấp lửng hoặc … “ lập lờ đánh lận con đen ”, theo kiểu “ người khôn hay nói nửa chừng, để cho kẻ dại nửa mừng nửa lo ” là mưu phạm ! Ngôn từ, văn tự là phương tiện đi lại để diễn đạt cho hành vi hoặc tư duy, do vậy, nó chỉ có giá trị thật khi lời nói song song với việc làm như trong trường hợp thứ nhất nói ở trên thì quả là … “ Kangaroo ” và với trường hợp thứ hai thì lại không còn là “ con chuột túi ” nữa mà là con “ tư túi ”, đó chính là … con dơi – một loài lưỡng thể, bay được như chim dù không có lông vũ mà lại có lông mao và gặm nhấm như chuột !
Ngay cả từ “ nhóm quyền lợi ” phải chỉ đích danh là “ nhóm tư lợi ” hoặc “ vụ lợi ” vì từ quyền lợi thì là chung cho toàn bộ mọi người như “ ba quyền lợi ” hoặc “ ích nước, lợi nhà ” .
Kết luận cho bài viết này là con đường Đại hội Đảng khóa XII đang muốn mở ra cho quốc gia có tên gọi là “ Kangaroo ” !

Thích bài này:

Thích

Đang tải…

This entry was posted on Tháng Mười 16, năm ngoái at 7 : 23 sáng and is filed under Ý KIẾN, BÀN LUẬN, CHUYỆN HAY, GIÁO DỤC, KHOA HỌC, TẢN MẠN, VĂN HÓA. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site .

Rate this post