Đọc truyện [ Soukoku ] Thả Yêu Thương Vào Trong Mũ

D16: Mây.

Em tìm thấy tôi trên sân thượng.
Lúc đó tôi đang nằm dài trên thanh rào bé xíu bằng sắt, lơ lửng đung đưa giữa không trung. Tôi nhớ, lúc đó chỉ cần nhích ra một chút thôi, là rơi xuống liền.
Em nhìn tôi, nhíu mày khinh bỉ.
Rồi sau khi tựa lưng vào thanh rào, ngay dưới chỗ tôi nằm, em lặng lẽ đưa mắt nhìn lên.
Bầu trời mùa hạ, xanh và cao vút.
Mây trắng, từng mảng lớn mênh mang, lơ đãng thả mình theo làn gió.
Em im lặng.
Từ chỗ này chẳng thấy được mắt em, chẳng biết em đang nghĩ gì. Nhưng tôi biết chắc, rằng đôi mắt em cũng trong suốt, và rực rỡ tựa bầu trời, ngay lúc này đây.
– Nè Chuuya.
– Hửm?
– Tôi muốn thử chạm vào mấy đám mây kia… Trông chúng mềm ghê á…
Tôi nghe tiếng em thở dài.
– Nếu không phải vì cái năng lực chết tiệt đó của mi, ta đã có thể đưa mi lên đó một lần cho biết. Nhưng chắc là ta sẽ ném mi xuống ngay thôi…
– Gì chứ, Chuuya ác quá!
Em bỏ lơ câu nói của tôi, tiếp tục bằng giọng mơ màng.
– Ta lên trên đó suốt. Thường là những lúc ta cảm thấy nhìn mặt mi làm ta mắc ói… Mà cũng chẳng có gì đặc biệt, mấy đám mây đó chỉ giống một mớ bông mềm mềm, và nó tan ngay luôn. Cảm giác mềm mại đó ngắn lắm, nó sẽ tan thành nước trước khi mi kịp nhận ra…
Ủa, sao nghe giống cảm giác của tôi lúc ôm em vậy kìa…
Rồi tôi đứng dậy, bước đến, đưa tay ra trước mặt em.
– Hôm nào mình đi lên đó với nhau đi.
Em nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay tôi, nhẹ nhàng đứng thẳng dậy, khẽ mỉm cười.
– Thằng điên.
A/n.
Bản gốc của cái này dài lắm hic hic, có cả “nhân loại và bầu trời”, rồi cả “nghệ thuật bầu trời” nữa cơ. Nhưng tôi thấy viết kiểu này mê muội quá, đọc chưa xong chắc ngủ luôn rồi, nên thôi.
Thế tôi mới hỏi nó, Ủa, sắp sinh nhật Cá rồi nè, làm gì cho ngầu ta? Nó bảo ngay, làm gì là làm gì, mày lo lấp mấy cái hố đi là vừa. Loại sukvat, đào hố mà đéo chịu lấp.
Ủa, tôi như vậy hồi nào ta?

Xem thêm: Yêu xa là gì

loading…

Danh sách chương:

Rate this post